Ngồi một mình nép bên khung cửa mùa đông
Cúc Hoạ Mi rón rén báo tin chuyến tàu cuối năm kịp đến
Vạt nắng yếu mềm va vào búp Mai non đúng hẹn
Kịp cứa chiếc áo khoác cứng đầu bung cánh vàng hân hoan
Vài giọt sương trĩu mọng níu đầu lá uốn cong
Lưu luyến trước phút giây chia ly hoà vào lòng đất
Hàng Xoan gầy gò cố trụ giữa mùa đông lạnh buốt
Tí tách bật mầm chấm phá vẽ màu xanh
Nhắm mắt hít một hơi đâu đó thơm mùi mứt gừng
Bếp nhà ai đang xôn xao thật ấm
Chắc mẹ cũng đang chăm chút sên mứt đổ bánh thuẩn
Nơi quê nhà dõi mắt đợi cháu con
Thoảng bên tai bầy chim sẻ ríu ran
Chẳng hiểu ngôn ngữ của loài chim nhưng thấy mừng vui chộn rộn
Chắc là kể chuyện sự hồi sinh của rừng cây và hơi ấm
Kể chuyện xây tổ sinh con, rúc vào nhau nũng nịu cưng chiều
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ xao xuyến tin yêu
Muốn bỏ bằng hết những ưu phiền ngổn ngang năm cũ
Chạy về quê ngả đầu vào lòng mẹ
Nghe bình yên ngắm trời đất giao mùa
Thì mình cứ bao dung cho đợt rét cuối cùng đi
Cho cơn mưa cuộn tròn ngày tròn tháng
Cho những tất bật cuối năm chỉnh chu trọn vẹn
Để mai thôi - Năm mới lại tiếp tục sửa mình!
N.T.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét