Thơ Nguyên Tiêu Ất Tỵ - 2025
THÁNG GIÊNG HỒNG
Ngàn Thương
Lá cờ Thơ
vẫy chào Tổ quốc
Nguyên tiêu Huế mình
nhuận sắc non sông
Vầng trăng mới lung linh ngời chiếu
Hẹn nhau về đằm thắm
tháng giêng hồng
Mùa xuân này thành phố đơm bông
Đô thị đặc trưng của Việt Nam bảo tồn, phát huy di sản
Giao thoa Đông Tây kim cổ
Kết nối quá khứ
và tương lai rạng rỡ
Khúc Nam bình
xao xuyến mái thuyền lay
Đi giữa Hoàng thành ngỡ giấc mơ
Huế ngày nay
đất lành chim đậu
Nắm tay
hát bài ca "Nối vòng tay lớn"
Tình nghĩa dâng tràn ánh mắt yêu thương
Hãy nâng niu giữ ngọc, gìn vàng
Những gì thiên nhiên và tiền nhân ban tặng
Thơ, nhạc bay lên vầng trăng viên mãn
Chén rượu đầu Xuân khẽ nhắp
khói sương ngàn
NT
THIÊN ĐƯỜNG VỌNG CẢNH
Triệu Nguyên Phong
Nắng chiều vàng
Vắt ngang thành phố cổ
Một thoáng thu còn hương cũ
Vĩ Dạ xưa
Lối đi về mây tím như mưa
Giọt sương ngấn giấu trong lòng mi ướt
Hoà cùng sông chảy vào đời mộng ước
Kỷ niệm nào mà chẳng nhớ phải không anh!
Hết thu lại đông
Xuân hồng rực rỡ
Em nương tựa mình giữa phố thị hào hoa
Thuận Hoá
Phú Xuân
Nơi đáy trái tim ta lắng đọng
Các loài hoa khoe sắc hương nồng
Kinh Thành tím nhuộm vào lòng vệt nhớ
Dịu dàng
Ngôn hạnh
Đài các đoan trinh!
Giấc Huế rất xanh
Đắm hồn mình chiêm ngưỡng
Thiên đường Vọng Cảnh
Thắp sáng muôn phương
Đất ngát thơm hương
Đường chưa phai dấu
Xa ngái nhớ về…
Cảm xúc rêu phong!
TNP
SÂN CHIM TAM GIANG
Nguyễn Đức Sơn
Sân chim cất tiếng hót cúc cù cu
Mùa đông trú ngụ
Như hoà thanh đồng ca bầy di cư
Rợp rừng ngập mặn Quảng Thái
Giăng ngang mây trắng bầy cò mơ mộng
Chim sáo, diệc lửa, bìm bịp, chìa vôi…
Tiếng chim reo mộng ký ức tuổi thơ
Lội đầm, nghịch nước, vọc bùn
Lắng nghe
Tiếng giao thoa khu rừng cũ
Con chim ra ràng
Ước ngày mai xanh lộng rặng bần, cây chá
Cửa biển, góc ghềnh, trở gió đông bắc
Dàn đồng ca trong trẻo
Chài lưới nò sáo vọng âm
Vọng âm chao sóng biếc xanh
Con đò đi sao hết khúc nông sâu vũng đầm, xứ bến...
Làm sao biết trước vuông tròn chìm nổi
Cần lao nhờ bàn tay rắn rỏi
Vọng âm níu giữ, khó rời
Xa xôi về lại bến chờ sông Nịu đặng nhớ nhịp vung chèo
Loang xa, còn lại dấu tích
Tiếng chim chuyền gọi mai này
Địa đạo bí mật luồn sâu
Ngoan cường- Người Dũng Sĩ
ngời chói quê hương
Ngân hót tụng ca ngày ngụp gió, hứng sương
Cửa Lác, Cửa Rào, Lai Hà, Cồn Nổi
Thương thì vô sông rào này mà nghe chìa vôi hót
Chìm đắm ánh trăng
Dàn đồng ca sân chim Tam Giang.
ĐS
VỀ LẠI HUẾ
Nguyễn Loan
Về lại Huế như con về với mẹ
Giữa vòng tay ngày tháng chờ mong
Bao gập ghềnh suối vẫn đổ về sông
Bao giông bão sông vẫn tìm về biển
Về lại Huế thương một tà áo tím
Đốt lòng lên thắp sáng áng mây chiều
Thương câu hò trên bến nước cô liêu
Chìm nổi câu hò giữa mùa lũ lớn
Về lại Huế thương vầng trăng ngủ muộn
Ngắm Hoàng thành lấp lánh ánh cờ sao
Nghe trúc tre thôn Vỹ giọng tự hào
Cùng núi Ngự ngâm thơ Hàn Mặc Tử
Về lại Huế chưa vơi niềm nhung nhớ
Hương giang ơi! còn đọng mãi câu hò
Dáng em hiền như một bài thơ
Không khó hiểu không ồn ào chữ nghĩa
Về lại Huế như con về với mẹ
Như anh về với em
Như tổ ấm chim về
NL
MẮC NỢ THÁNG GIÊNG
Đỗ Văn Khoái
Đi cùng tôi nhé heo may
Se se lấy cớ cầm tay của người
Dễ đâu được thấy em cười
Để tôi mắc nợ cả trời tháng giêng
Bềnh bồng tóc gió xô nghiêng
Vướng vào tôi chiếc khăn viền lộc non
Em còn dưới hạ trên đông
Giả vờ như thể mình không cố tình
Mặc cho bao ánh mắc nhìn
Và tình xuân cứ rập rình bên tôi
Phố dài một đường hoa tươi
Tôi - em chầm chậm qua trời bụi mưa.
ĐVK
TRĂNG, ĐÔNG PHƯƠNG
Phan Văn Thịnh
Trăng bàng bạc nghe dài thêm nổi nhớ
Áo vàng bay thăm thẳm giữ mù sương
Em hiện đến - hồ ly trong thoáng chốc
Ta ly tan trong đáy mắt em sầu...
Trời - cợt nhả điệu cười liêu trai quá
Nửa vầng trăng hay nửa khóe môi em
Ta muốn uống cho tròn đêm giá lạnh
Chạm lưu ly ngà ngọc nét xuân ngời
Trời niêm viễn trong tầm tay ánh mắt
Mà xa xôi cánh liễu ướt bên đời
Em cứ thế - mỉm cười hay là khóc
Bụi sương buồn - có
nhàu nét hoàng hoa...
Trăng thấm lạnh - e chừ em có lạnh
Nửa khuông che bởi Suối tóc em cài
Ôi rờn rợn thịt da em trắng rợn
Em lên hương - hay sương khói lên hương
Trăng lữ thứ - mai về thăm Suối cạn
Dấu bên đồi một ánh mắt trinh nguyên
Ôi chợt thấy hồn mình - treo xứ lạ
Trăng và ta - cùng lữ thứ lâu rồi...
PVT
CÓ MÙA HOA GIẤY QUA SÔNG
Nguyễn Thiền Nghi
Cắm quanh cành hoa
Cây rơm tháng chạp bước lên đò
Như cánh tay in màu son phấn
Đưa lên vầy vẫy xuân sang
Mạn đò cùng hoa em soi bóng
Ngỡ tình ôm nắng nhảy sông
Chòng chành vai em vai gió
Mắt vừa chạm nhớ mắt trông
Tháng chạp cạo mây trời ra nước
Lên bờ chân chẳng vội đi mau
Màu hoa giờ in thêm màu má
Bước nào là nhớ trước thương sau
Đò về sầu vương theo thân rơm
Thương những cánh hoa vỗ cánh bay rồi
Em bên sông ngồi mơ hoa nắng
Thả tình thầm lặng vào xuân.
NTN
THƠ XUÂN CHO EM
Huỳnh Dung
Em thân yêu! Ngày đã ra đi
Xuân lại tới, ta sẽ già nua nhưng hồn rất trẻ
Ký ức quay cuồng thu lá vàng trước ngõ
Tơ rối tóc xưa đã dần vơi
Bước phiên du bao nỗi niềm trăn trở.
Ngày em đi gửi nỗi buồn ở lại
Nơi trắng trong tâm hồn con gái
Có đồng lúa xanh cánh cò bay
Và dòng sông bên bồi bên lở
Phù sa thơm nồng hương gốc rạ
Ta chải chuốt mái tóc em
Như mạ non một thời bé dại
Gửi yêu thương vào buổi ban mai.
Dòng thổn thức chảy mãi những đêm dài
Qua bao mùa xuân đếm màu của tuổi
Ngọn sóng đời bào mòn thể xác
Lưu phế tích khắc khoải trong hồn
Em thân yêu! Xuân, hạ thu, đông.
Xuân lại về
Lòng bâng khuâng bao khao khát mong chờ
Úp nỗi buồn vào trong thơ cũ nát
Loang lỗ tay che hạt bụi mờ
Cho bao tiềm thức rũ nhau về trẩy hội.
Tổ quốc, quê hương một màu son đỏ
Tình xuân ấm áp giăng đầy lối ngõ
Đường phố thêu hoa nắng ngập tràn
Nghe nhịp sống rộn ràng quanh phố chợ.
Xuân cội nguồn, xuân đoàn tụ
Từng đàn chim di về đất mẹ
Nơi nơi mai đào đua nở
Đồng ruộng lên xanh, đàn én chao nghiêng.
Đàn trẻ hát ca nô đùa, khoe áo mới
Nồi bánh chưng xanh bập bùng ngọn lửa
Nồng ấm tình nhau và cả mai sau
Đón giao thừa trời đất giao thoa.
Đêm khởi đầu hy vọng và ước mơ
Về đi em! Tình hương quê lấp đầy khoảng nhớ
Ngồi bên nhau ôn kỷ niệm ngày xưa
Từng bàn tay nắm chặt những vòng tay
Cho quê hương rạng rỡ từng ngày.
HD
CÓ MÙA HOA GIẤY QUA SÔNG
Nguyễn Thiền Nghi
Cắm quanh cành hoa
Cây rơm tháng chạp bước lên đò
Như cánh tay in màu son phấn
Đưa lên vầy vẫy xuân sang
Mạn đò cùng hoa em soi bóng
Ngỡ tình ôm nắng nhảy sông
Chòng chành vai em vai gió
Mắt vừa chạm nhớ mắt trông
Tháng chạp cạo mây trời ra nước
Lên bờ chân chẳng vội đi mau
Màu hoa giờ in thêm màu má
Bước nào là nhớ trước thương sau
Đò về sầu vương theo thân rơm
Thương những cánh hoa vỗ cánh bay rồi
Em bên sông ngồi mơ hoa nắng
Thả tình thầm lặng vào xuân.
NTN
ĐẤT NƯỚC DẠT DÀO SỨC SỐNG
Hà Thi
Mừng Đất nước - Xuân về anh muốn kể:
Những chuyến tàu vươn bốn bể năm châu
Hàng Việt Nam cung ứng khắp toàn cầu
Bảng xếp hạng dẫn đầu Đông Nam Á.
Em có biết! Về xuất khẩu hàng hóa?
Việt Nam ơi, thật quá đổi tự hào
Gỗ, thép; nông, thủy sản; gạo… xuất cao
Mặc bão lũ phần nào có ảnh hưởng.
Mừng kinh tế nước nhà luôn tăng trưởng
Qua từng năm theo chiều hướng đi lên
Môi trường kinh doanh ổn định, vững bền
Nhiều nhà máy mọc lên khắp đất nước.
Nhờ đổi mới Đại Hội Sáu (XI) lần trước
Đảng khơi nguồn nên có được hôm nay
Tổ quốc “thay da, đổi thịt” từng ngày
Hàng điện tử, dệt may… vươn thế giới.
Ngành du lịch cũng phục hồi tiến tới
Công nghệ cao với thương mại, đầu tư…
Giàu tiềm năng, phát triển mạnh - ví như:
Con "Hổ" mới gầm gừ rất mãnh liệt.
Ta hạnh phúc là người con dân Việt
Nước vinh quang nên biết để tự hào
Mừng xuân về trong khí thế dâng cao
Yêu Tổ quốc dạt dào sức sống mới.
HT
DÒNG HƯƠNG KHÔNG NGỦ
Nguyễn Thị Trường Thành
(Hội thơ Hương Giang)
Tờ mờ hoa cỏ ngậm sương
Trông ra đã thấy dòng Hương dậy rồi
Là dòng sông thức đấy thôi
Bình minh lấp loáng gương soi đôi bờ
Dòng Hương không ngủ bao giờ
Trông xanh mắt biếc mộng mơ đêm ngày
Mênh mông sông nước vơi đầy
Bồng bềnh du khách mê say thuyền rồng
Ngự Bình vi vút ngàn thông
Hiên ngang soi bóng oai phong giữa dòng
Bốn mùa chẳng quản đục trong
Đôi bờ êm vẫn ngày mong tháng chờ
Dòng sông Hương - dòng sông Thơ
Từ ngàn xưa đến bây giờ mai sau
Đẹp tươi sắc Huế muôn màu
Cố đô di sản ngàn sau mãi còn
Trăng soi nước biếc trong ngần
Dòng Hương không ngủ mơ màng đêm thâu
Nguồn từ đâu, chảy về đâu
Trọn đời ôm những cây cầu yêu thương
Niềm tự hào đẩy tầm vươn, vươn dài
Dòng Hương ơi hãy thức hoài
Để nhìn ngắm Huế đêm ngày lung linh.
NTTT
HUẾ TÔI YÊU
Hoàng Xuân Thảo
Thành Huế tôi yêu tự thuở nào
Xanh dòng Hương biếc sóng lao xao
Tiếng chuông Linh Mụ chiều ngân vọng
Núi Ngự mây hồng quyện gió lay
Đại Nội đường xưa rợp bóng cây
Hè sang rả rích tiếng ve đầy
Phượng hồng soi bóng sen hồ Tịnh
Quang cảnh hữu tình lòng đắm say
Vỹ Dạ hàng cau hoa nắng lay
Vân Lâu bến cũ ánh trăng gầy
Soi dòng Hương Ngự ôm bờ nhớ
Giữ trọn tình chung người có hay?
Mấy nhịp Trường Tiền câu mái đẩy
Thuyền du lướt gió lộng trời mây
Lao xao con sóng khơi niềm nhớ
Xứ Huế tôi yêu mãi chốn này
Vạn dặm xa quê bao tháng ngày
Tình người xứ Huế mãi còn đây
Vẫn hoài thương nhớ dòng Hương Ngự
Giữ mãi tình chung giấc mộng đầy.
HXT
HUẾ VÀO XUÂN NHỚ BÁC
Tôn Nữ Diệu Hạnh
Quê hương tôi đã vào xuân
Đàn chim én lượn bâng khuâng nhớ Người
Nắng xuân tô điểm đất trời
Tà áo em đó gọi mời nét duyên
Phố xưa giữ nét cổ nguyên
Bảo tồn giá trị nghìn niên đẹp ngời
Cùng chung tay Huế xây đời
Nâng tầm cao mới xứng lời Bác răn
Giọng hò ca Huế ngân vang
Nét riêng văn hóa Hương giang thuyền rồng
Phú Xuân Thuận Hóa đèn lồng
Khắp nơi rực sáng đất rồng bay lên
Giao thừa thấy Bác gần bên
Lời xuân năm ấy… làm nên sử hồng
“Đại đoàn kết, dốc một lòng…”
Huế cùng cả nước vươn tầm năm châu.
TNDH
HUẾ THƯƠNG
Mỹ Vị
(Clb thơ Tam Giang)
Ai về Xứ Huế quê tôi
Mừng vui Huế đã lên ngôi tuyệt vời
Cờ bay phất phới tung trời
Áo dài di sản lên đời Việt Nam
Hỡi cô gái Huế dịu dàng
Nói năng nhỏ nhẹ dạ chàng xuyến xao
Với tà áo tím đẹp sao
Dạ Thưa răng rứa ngọt ngào chi mô
Huế Tôi Thành Phố nên Thơ
Thi Nhân Thi Sĩ ngẩn ngơ thả hồn
Tràng Tiền, Đại Nội, Ngọ Môn
Đông Ba Vĩ Dạ kia Cồn Hến xưa
Huế buồn những lúc chiều mưa
Câu hò văng vẳng xa đưa hữu tình
Yêu sao xứ Huế quê minh
Thành Kinh thương nhớ đẹp xinh sáng ngời
MV
TRĂNG MÙA XUÂN XỨ HUẾ
Tôn Nữ Thanh Xuân
(Câu lạc bộ thơ ca Đất Việt Xứ Huế)
Vầng trăng ai thả giữa hư không
Để làn mây trắng lướt bềnh bồng
Hoàng Thành rũ bóng rêu phong cũ
Én liệng bay về giữa mênh mông.
Mùa xuân trăng sáng đón nguyên tiêu
Tiếng sáo vi vu tựa cánh diều
Bay bỗng thanh âm nghe dịu vợi
Lắng hồn trong khúc hát ngân phiêu.
Tôi thả hồn mơ lên cánh hoa
Nghe xuân chợt đến phút giao hòa
Mai vàng cúc thắm vui khoe sắc
Cho đời đẹp mãi những khúc ca.
Mùa xuân nô nức hội nguyên tiêu
Thi nhân khỏa bút nói bao điều
Vần thơ xướng họa sang trang mới
Khai bút bên thềm xuân lả lơi ...
Trăng sáng vườn xuân giữa muôn hoa
Lãng tử bâng khuâng nhấp chén trà
Nghe xuân vừa đến tươi sắc lá
Mà tiếng lòng ai chợt ngân nga.
TNTX
MÀU HOA ẤY
Mai Văn Hoan
Màu hoa ấy chỉ còn trong ký ức
Sao chiều nay lại xao động lòng tôi?
Có một thời tôi thầm yêu hoa cúc
Trước sân chùa, ngơ ngác lá thu rơi...
Lá thu rơi, lá thu rơi ngơ ngác
Chiều thu nao ai tặng đóa cúc vàng
Để tôi cứ mộng mơ, khao khát
Để chiều vàng, tôi cứ bước lang thang
Hình như có điều gì tôi cố giấu
Ánh mắt tôi đã để lộ mất rồi
Hoa vàng quá bướm vàng không nỡ đậu
Cứ chờn vờn đôi cánh mỏng chơi vơi
Cứ chơi vơi, chờn vờn đôi cánh mỏng
Mùa thu vàng, vàng rực cả chân mây
Xin suốt đời được làm người mơ mộng
Được làm đôi cánh bướm, chập chờn say
Chập chờn say, chập chờn say cánh bướm
Để chiều nay tôi lại nhớ về ai
Dẫu đất trời có mưa chiều, nắng sớm
Sắc hoa vàng, thu ấy... chẳng phôi phai!
MVH
HƯƠNG QUÊ
Lưu Ly
Tôi giấu nỗi buồn vào đáy mắt sâu
Vào những cơn mưa lưng chừng Xuân, Hạ
Thèm một khoảng trời thơ ấu
Vi vu chân sáo qua cầu...
Ngắt ngọn đòng đòng... nghe vị lúa thơm
Thèm cơn gió thổi vào lòng dịu ngọt
Vùi khoai nướng bằng những cọng rơm cuối Hạ
Trập trội nở vàng ngan ngát một vùng quê...
Bát nước chè xanh khoai sắn chung tình
Xóm giềng gọi nhau làng trên xóm dưới...
Đêm Nguyên Tiêu - Rằm Giêng không tuổi
Thương Mẹ một mình... ngóng những cháu, con... xa.
LL
NỐT THANH CẦM
Lê Đức Thành
Những hạt chiều rơi trên cánh sóng
Biển mù khơi xanh thẳm đến vô cùng
Tóc em bay giữa trời hoàng hôn tím
Gió ngọt ngào thổi hát khúc bao dung
Biển và cát nghìn năm như cổ tích
Làng quê nghèo ngày đổi mới như mơ
Thuở gieo neo quên một thời trăn trở
Chuyến đò xưa đã neo đổ bến bờ
Anh ngồi xuống bên em đầy hơi thở
Trời hồng hoang sóng biển gọi tri âm
Giọt nồng cay em rót vào thấm đẫm
Biển và em lay động nốt thanh cầm...
LĐT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét