Chùm thơ tháng Mười về Chị - Nhiều tác giả.
Trong đề tài về phụ nữ, thì đề tài về “chị” luôn là một mạch nguồn cảm xúc
sâu lắng, nhân hậu và thắm tình người. Hình tượng người chị không chỉ là biểu tượng của sự hy sinh, đợi chờ mà còn là hiện
thân của cái đẹp trong tâm hồn người phụ nữ Việt Nam: bền bỉ, dịu dàng và kiên
cường.
Những bài thơ: “Đợi…”
(Nguyễn Hữu Chuyên), “Chị” (Nguyễn Vũ Tuấn), “Tháng mười hương sữa
lặng thinh rót đầy” (Bích Thoa) và "Chị tôi" (Hoàng Công Hảo) tuy khác nhau về giọng điệu, bút pháp và
cảm xúc nhưng đều gặp nhau ở một điểm chung: tôn vinh vẻ đẹp lặng lẽ mà bất diệt của người phụ nữ Việt Nam qua hình
ảnh người chị.
Thơ: Nguyễn Hữu Chuyên
Trời sinh chị kiếp má hồng
Để cho chị được lấy chồng làng bên
Lại gieo trăm nỗi đa đoan
Một đời chờ đợi, gian nan phận người
Cưới nhau chưa trọn tháng trời
Anh vào bộ đội, cuộc đời chia ly
Một ngày chị tiễn anh đi
Cũng từ ngày ấy, biệt ly đến gần
Bao lần trăng khuyết lại tròn
Ngày qua ngày, chị mỏi mòn đợi anh
Đêm dài vời vợi trời xanh
Bóng chim, tăm cá biệt tăm nơi nào
Đợi người, đợi cả trăng sao
Năm mươi năm đợi, nát nhàu con tim
Đợi chồng, mòn mỏi cánh chim
Đợi khi bạc mái tóc đen thuở nào
Vén mây lên hỏi trời cao
Thế gian này đợi, còn bao nhiêu người?
Trong cơn mưa Đỏ giữa đời
Năm mươi năm đợi, bao người đi xa
Trót mang số kiếp đàn bà
Có chồng mà vẫn như là gái trinh
Một đời, mình lại thương mình
Đơn côi vẫn mãi một mình đơn côi
Còn bao người giống chị tôi
Trời sao nỡ để cút côi một mình
Quanh năm một bóng, một hình
Một đời chỉ một mối tình trăm năm.
N.H.C
CHỊ
Thơ: Nguyễn Vũ Tuấn
Khi còn nhỏ
Chó sủa quanh nhà
Trăng rơi trên lá
Cứ mỗi hôm vài ba người lạ
Nước nấu chưa sôi đã uống hết rồi.
Chị như bông hoa giữa đồi thông dại
Như đám mây hồng ửng đỏ sớm mai.
Mấy đứa con trai
Có đứa bằng tuổi chị
Chép vội trên trang nhật kí
Tuổi học trò nhớ mãi không phai.
Chị không chọn ai
Giữa đời chân thật
Ngoảnh mặt bước đi...
Chị không chọn ai
Chị không chọn ai
Thời gian trôi đi
Giữa trời mưa bão
Đêm khuyên khuyết
Gật đầu chảy cả ánh trăng
Chó thôi không sủa
Cánh đồng sắt đã đóng phía cuối đường
Tiếng những đòn roi
Tiếng khóc của cuộc đời
Em không còn nghe rõ
Hơi rượu chếch choáng
Ai say ai sai
Lần dở những trang lưu bút
“Nhớ mãi không thôi
Nhớ mãi không thôi”
Đâu rồi?
Đêm thở ra tiếng ồn
Mùa thu vàng vị nhớ
Con đường mưa tan vỡ
Đi về đâu, về đâu?
N.V.T
THÁNG MƯỜI HƯƠNG SỮA LẶNG THINH RÓT ĐÀY
Thơ: Bích Thoa
Tháng mười ai tỉnh, ai say?
Ai mang Đông chớm cài mây đếm mùa
Chị về vay nắng thêu thùa
Mắc qua ô cửa như vừa chớm xuân
Tháng mười ai để bâng khuâng
Chung chiêng vướng nỗi chung chiêng thẳm lòng
Chị về tô chút phấn hồng
Với tay níu nhịp bềnh bồng rồi mơ
Tháng mười tôi nhặt câu thơ
Quay về tặng một người ngơ ngẩn tìm
Vết đời soi dấu chân chim
Lần tay chạm nỗi ưu phiền mỏng manh
Lá mùa trở sắc xanh xanh
Nửa Thu loang đổ nửa vành gió mây
Nhặt gương soi chút phận gầy
Trăng thời xô cửa, giọt say, giọt tình...
Ai đi tìm nửa phận mình
Tháng mười hương sữa lặng thinh rót đầy...
B.T
CHỊ TÔI
Thơ: Hoàng Công Hảo
Vẫn còn trong ký ức tôi
Thiết tha chị hát những lời ca dao
Một đàn em tự thuở nào
Bây giờ khôn lớn có bao giờ tìm
Trong năm tháng của lạng im
Những câu ca ấy lắng chìm về đâu
Chị tôi tóc đã bạc màu
Giờ nhan sắc bước qua cầu đón thu
“Ru hời ru hỡi là ru
Bên cạn thì chống bên su thì chèo”
Câu hò da diết gieo neo
Vành môi nghiêng ngỡ trôi theo mơ màng
“Chàng ơi ai vẽ cho chàng
Lá xanh rụng xuống, lá vàng trên cây
Dạt dào câu hát cầm tay
Giữa trưa vạt nắng, hao gầy canh thâu
“Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mạ ruột đau chín chiều”
Chẳng ai mang nợ quá liều
Chị đem câu hát qua nhiều ước mong
Đến khi chị bước theo chồng
Bao nhiêu âm điệu trong lòng đa mang
Lặng im mà rất rộn ràng
Đàn con chị tắm dịu dáng lời ru.
H.C.H

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét