Chùm thơ mùa thu là bản hòa ca
nhiều cung bậc về cảm xúc của con người trước sự chuyển mình nhẹ nhàng mà sâu lắng
của thiên nhiên.
"Chớm
thu" (Minh Hồng) chất chứa nỗi buồn man mác qua hình ảnh lá rơi, tiếng
ve lạc lõng, và nỗi cô đơn của chia ly. Thu hiện lên như một mùa của hoài niệm
và tiếc nuối.
"Phố thu" (Nguyễn Thanh Phong) gợi ra không gian hoài cổ, u hoài. Phố mùa thu trầm buồn, gió heo may lay động nỗi nhớ cố nhân và một thời thanh xuân đã xa.
"Người
đàn bà chờ..." (Phạm Thị Diệu Thu) đậm chất tự sự. Mùa thu là phông nền
cho nỗi cô đơn sâu thẳm, cho tâm hồn người đàn bà vẫn ôm giấc mơ tình yêu dở
dang và sống với những mùa thương cũ.
"Chờ
thu" (Trọng Tuyến) mang chúi nhẹ nhàng. Thu không còn là nỗi
buồn mộng mơ mà trở thành hình ảnh pha chút tinh nghịch, như một lời nhắn gửi tỉnh
táo về sự chờ đợi và cảm xúc lãng đãng của con người trước thiên nhiên.
"Em là mùa thu" (Thu Hà) là bài thơ giàu cảm xúc tươi đẹp.
CHỚM THU - Minh Hồng
Chớm thu nắng hạ nhạt nhòa
Ve
đang thổn thức vỡ oà trời mưa
Nhìn
từng hạt nắng hanh trưa
Mà
thương chiếc lá đung đưa úa màu.
Biết
rằng cây cũng buồn đau
Vấn
vương vì lá héo nhàu xác xơ
Chim
còn lạc giọng bơ vơ
Gọi
tìm bạn cũ hững hờ nơi đâu.
Chỉ
là một thoáng tình ngâu
Mà
gây bao cảnh giọt châu ngắn dài
Cuối
đường lối rẽ chia hai
Người ơi! Còn nhớ gót hài ngày xưa...
M.H
PHỐ THU - Nguyễn Thanh Phong
Ta xuống phố một ngày thu đã cũ
Ngắm
hoàng hôn qua phiến đá xanh rêu
Nghe
gió gọi giữa rừng phong xào xạc
Dư
hương xưa ta nhớ cả một chiều
Lối
thân quen giờ bỗng thành xa lạ
Ta
ngồi đây đợi phố nhỏ lên đèn
Nhìn
dòng người cứ lướt qua vội vã
Ấy
vậy mà lại thiếu bước chân quen
Phố
mùa này sao cứ buồn da diết
Đâu
mất rồi chút hương cũ ngày xưa
Người
xa hỡi phương trời nao có biết?
Nỗi
cô đơn, sao nói hết cho vừa
Tìm
đâu nữa một thời yêu dấu cũ
Thanh
xuân nào giờ đã hóa hư không
Ta
nuối tiếc mất một thời để nhớ
Cố
nhân ơi, cứ đau mãi trong lòng
Chiều
không em, phố thu buồn mênh mông.
N.T.P
NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỜ... - Phạm Thị Diệu Thu
Trên con phố tàn thu
Có một người đàn bà chở
từng mùa đam mê ngang phố
Những đóa loa kèn trắng
tinh nghẹn nở
Người xưa không về, nát
cả giấc mơ hoang.
Có một người đàn bà mơ
mộng và đa đoan
Kể chuyện bằng thơ và vá
víu bầu trời trên từng hàng cúc nhớ
Gói ghém niềm thương anh
trên từng dòng duyên nợ
Nghẹn đắng trong tim ký
ức năm nào.
Người ta cứ đi qua nhau,
bỏ lại môi hôn, nỗi nhớ, cồn cào
Lãng quên người đàn bà
ngày đêm trải lòng mình qua từng con chữ
Và đếm những mùa duyên cũ
Cho nỗi buồn xưa từng
thổn thức tim gầy.
P.T.D.T
CHỜ THU - Trọng Tuyến
Phải
chăng nắng quá chờ thu
Đưa
về những ngày nhạt nắng
Phải
chăng lá cũng chờ thu
Vàng
bay rong chơi đây đó?
Phải
chăng đồng khô cháy cỏ
Đang
ước được ngày mưa ngâu
Còn
cây?
Cây
chẳng chờ đâu
Lá
bay
để
mình trơ trọi.
Tôi
vừa nghe lời em nói
Mơ
về Rú Chá anh ơi
Mơ
se se lạnh xanh trời
Những
ngày hè là không thể.
Thu
đang về thôi em nhé
Đừng
nghe lời mấy nhà thơ
Vu
vơ vớ vẩn mộng mơ
Lá
vàng đang trong tranh vẽ.
T.T
EM LÀ MÙA THU - Thu Hà
Em
là mùa thu
Xôn
xao lá thổi
Hàng
cây ru mình
Đất
trời tươi mới
Heo
may sương khói
Thổn
thức vàng rơi
Tâm
tình góc nhỏ
Thương
ơi một thời
Em
là mùa thu
Tương
phùng khúc nhạc
Đi
qua bão giông
Say
nồng khao khát
Hoa
cúc nhuộm vàng
Mênh
mang nắng trải
Em
là mùa thu
Thơm
hương cốm mới
Em
là mùa thu
Thắm
màu bức vẽ
Bừng
sáng thiên nhiên
Nụ
cười tươi trẻ.
T.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét