Em đã làm gì trong trống rỗng tôi
Từ khe núi căng phồng cơn gió ngược
Nơi vết thương nào đã bấu vào hoàng hôn
Ẩn cư cơn thót mình trong suốt
Tôi trượt qua trảng cỏ thơm hơi người buổi sớm
Hoang mang xa vắng mặt mày
Những bóng râm đau quằn ánh cỏ
Để bóng mình dài thuổng đến chân mây.
Những khúc bờ mọc lên từ sông cứ tìm người đạp quẩy
Hôm qua có nhớ hôm nay
Những lời ca đình chỉ nhớ
Ai buông ra xối xả một ngày
Em đã làm gì trong trống rỗng tôi
Trong cao tốc những vết đêm
Nơi tôi đã bỏ lại kẽ núi hoang trắng muốt
Rụi đã trăm năm ú ớ gọi tên...
Trích từ tập "EM ĐÃ LÀM GÌ TRONG TRỐNG RỖNG TÔI"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét