Chùm thơ “Mưa tháng Sáu”, “Chiều mưa nhớ xưa” và “Mùa nhớ” của Việt Thy là những hoài niệm lắng sâu trong miền ký ức, nơi mùa mưa trở thành biểu tượng cho nỗi nhớ, tình yêu và những điều không thể níu. Với giọng thơ nhẹ nhàng, sâu lắng và đôi chút hoài cổ, tác giả dẫn người đọc qua những khung cảnh mưa mờ ảo, những buổi chiều thời áo trắng, và những rung động đầu đời còn lặng lẽ trong tim. Cảm xúc trong thơ như một dòng suối chảy ngược, đưa người đọc trở về với mùa cũ. Mùa của nhớ thương, của chia xa và của tình yêu không trọn lời.
MƯA THÁNG SÁU
Trời tháng sáu mưa về có gì lạ
Nhìn qua song cửa khép
gió lùa qua
Làm sao hiểu trời mưa và
gió nỗi
Chiếc lá buông lơ lửng
xuống hiên nhà.
Ta ngồi xuống nép vào
khung cửa hẹp
Nghe đâu đây tiếng vọng
của xưa về
Muốn quên hết để lòng
mình thanh thản
Những dập dìu một thuở
đắm say mê.
Em cứ nói cho thỏa lòng,
thỏa dạ
Như con sông tuôn chảy bỏ
xa nguồn
Như cơn gió dập dồn qua
khung cửa
Để không còn khắc khỏi
những đồi truông.
Anh cuối xuống để lòng
vào sâu lắng
Cho yêu thương một thuở
mãi tràn về
Anh xòe ra hai tay mong
giữ chặt
Cõi trăm năm vững chắc đỡ
đau ê.
Lồng ngực đấy đã mở tung
hết cả
Có gì đâu phải giữ của
riêng mình
Trái tim đó sẽ một ngày
cạn nhịp
Em đừng buồn và khỏi phải
phân minh...
CHIỀU MƯA NHỚ XƯA
Chiều mưa xuống như hờn trời đất vậy
Gió mây trôi về phố ướt
xuân thì
Em cánh mỏng về đâu mưa
tầm tã
Chiều sụp rồi mưa gió
tiễn ngày đi.
Trên gác nhỏ, nhìn ra nhớ
một thuở
Chiều trong mưa, hai đứa
nhởn nhơ về
Từng bước nhỏ nhìn nhau
cười hỉ hả
Mặc cho trời mưa gió mãi
đê mê.
Ngày thơ đó qua rồi đâu
còn nửa
Kỉ niệm xưa sao cứ mãi
theo hoài
Tuổi thơ ơi! Về đâu trong
nỗi nhớ?
Tóc nhạt màu còn lẩn quẩn
tình xa.
Chiều mưa xuống... ngẩn
ngơ xưa về lại
Ướt nỗi lòng, thêm ướt
chuyện tình mưa
Làm thêm nhớ, ước ngày
xưa còn mãi
Hai đứa cười cùng tắm
dưới trời mưa.
Làm chi có ngày xưa kia
em nhỉ
Anh và em cùng tắm dưới mưa về.
Ánh
mắt dưới sân trường
Nụ
cười thương vấn vương.
Em
qua chi rồi lại
Bay
bay tà áo dài
Lá
rơi hờn giận dỗi
Bên hiên chiều vàng phai.
Anh muốn quên tất cả
Chiều
mưa đường trơn trượt
Tay
xách dép xoắn quần
Lang
thang trong chiều ướt.
Nhìn
bước nhỏ mon men
Trên
lối mòn đến lớp
Tường
tranh tre lá lợp
Của
một thời sắn khoai.
![]() |
Ảnh copy minh hoạ |
Anh
muốn quên tất cả
Gian
khó của một thời
Tình
yêu không dám ngõ
Sợ
hụt tình chơi vơi.
Lá
rơi làm anh nhớ
Mùa
về đẫm nét thu
Em
qua chi tội rứa
Rồi
xa mãi biệt mù.
Anh
muốn quên tất cả
Màu
lá vàng vào thu ...
V.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét