Tâm tư luôn vương vướng tình yêu, tình đời và thời cuộc;
đôi lúc anh nhủ lòng, hướng vào nội tâm, đi tìm bản ngã để tách mầm những vần
thơ nhẹ nhàng sâu lắng, mộc mạc mà sâu sắc, đời thường song chưng cất nhiều triết
lý... Người thơ ấy chính là nhà thơ Đăng
Minh, anh hiện sống và làm thơ ở Bà Rịa - Vũng Tàu.
ĐÓN HẠ
Đón hạ về dẫu đất sũng cơn mưa
Không vì thế làm nhạt mùa phượng vĩ
Đón hạ về như thói quen vạn kỷ
Mặc ve sầu rền rỉ khúc đồng ca
Đón hạ về gợi nhớ những chặng xa
Trong tâm thức khó phai nhòa dấu ấn
Tây Nam bộ trải cánh đồng bất tận
Dải Trung phần hiện ẩn núi trong mây
Cao Nguyên xanh như ước vọng tràn đầy
Miền duyên hải gió đùa rây cát trắng
Ở nơi đâu cũng bao điều sâu lắng
Hiểu thêm nhiều yêu lắm chốn đi qua.
Đón hạ về thêm nhớ bạn bè ta
Từng một thuở chân va ngàn dặm lữ
Cuộc sống này còn muôn điều trách cứ
Nhưng ơn đời vẫn giữ khúc..."Hạ ca".
TỰ NHỦ
Sao phải ngồi gậm nhấm chuyện đâu đâu
Khi cuộc sống cuộn trào muôn đợt sóng
Mong đừng hận lúc nhìn ra ảo vọng
Khi đã gần lạc lõng cõi mênh mông!
Không có thuyền nước vẫn chảy trên sông
Nhưng không gió mây chẳng lồng bóng nguyệt
Không có nắng lấy đâu hoa điểm xuyết
Và cuộc đời diễm tuyệt bởi ước mơ
Cuộc sống này chưa vị hóa thành thơ
Sao không thể làm thơ cho cuộc sống?
Nhưng đâu cần phải khua chiêng gióng trống
Chẳng cần chi hí lộng cõi ta bà!
Ai cũng từng bao gai góc đi qua
Rồi đến lúc chặng xa không thể bước
Nhưng trong tâm gắng nuôi niềm mơ ước
Những mong đừng lạc bước chốn phù hoa!
ĐẾM
MÙA TRÔI
Ngày mỗi ngày lối cũ dõi mùa trôi
Ngồi đong đếm xem phai phôi bao nỗi
Những bước đi lắt lay miền cằn cỗi
Chút mặn nồng gắng chắp nối vần thơ
Mất ngủ hàng đêm tất thiếu cả giấc mơ
Thoáng mộng ảo cũng vờ không quen biết!
Xưa đượm lửa giờ ang* dầu sắp kiệt
Khúc xuân thì tách biệt cõi trời xa
Trước chỉ cần thấp thoáng một nhành hoa
Tâm bất định khiến sa vùng chói nắng
Thời gian trôi nhận ra điều sâu lắng
May cuộc đời chưa vắng hẳn vầng trăng!
Đ.M
--------------------------------------------
- Ang*: một loại đồ dùng đựng đồ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét