
Vẫn xôn xao và thao thức trước trước muôn nhịp cuộc đời, vẫn còn một “phương trời yêu thương” là em để hướng về, để thơ lên men. Mùa hạ con tim cháy bỏng, đêm hoang phế tìm em và yêu người cả trong mơ... Đó là hồn thơ Huy Nguyễn. Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc online chùm thơ mới viết của anh.
HẠ ĐÃ VỀ CHƯA EM
Hạ đã về chưa em
Nắng ươm vàng
trước ngõ
Cánh phượng hồng
nhuốm đỏ
Bầy ve đã râm
ran
Hạ đã về chưa
em
Bay bay tà áo
trắng
Má em hồng
trong nắng
Mùa thi cuối
mình quen
Mấy mươi mùa
chưa quên
Dòng chữ
nghiêng lưu niệm
Chưa phai màu mực
tím
Hạ đã về chưa
em?
TỰ
TÌNH 10
Đêm hoang phế...
đêm bơ vơ...
Ta tìm em...
trong giấc mơ...
đêm tàn
Em huyền ảo...
em địu đàng
Em lõa thể...
ta ngỡ ngàng...
gặp em
Vậy thôi...
tình cũng lên men
Nắng lên ngày mới...
say mèm chưa nguôi.
Đời cho ta mấy cuộc vui
Ngày sau còn có... ngậm
ngùi tiếc thương...
TÌNH
BƠ VƠ
Ta yêu thương người trong
cô đơn
Yêu trong ảo vọng có gì
hơn
Mơ mộng từng đêm nồng ân
ái
Rồi cũng ghen tuông cũng
giận hờn.
Ta yêu thương người trong
giấc mơ
Một ngày vắng bóng... hóa
dại khờ
Từng chiều quán vắng
trong nghiêng ngã
Người đã về đây trong
câu thơ.
Ta yêu thương người trong
ngu ngơ
Mấy mùa nắng đổ mãi
vương tơ
Từng đêm gối chiếc tim
khao khát
Tay nắm tay mình... nghe
bơ vơ.
H.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét