CON MUỐN VỀ NƠI QUÊ MẸ YÊU THƯƠNG
Con muốn về bên mẹ lắm
rồi đây
Năm tháng ấy sao mà
dài đến lạ!
Nơi xứ người con bôn
ba tất tả
Lộng lẫy nào quên được
vị bùn quê...
Phố xa hoa nơi đất
khách mãi mê
Con thèm lắm một
ngày về với mẹ
Thèm củ khoai, thèm
dưa cà... khó thế!?
Đêm âm thầm con rơi
lệ, mẹ ơi!
Nhớ lằn roi cha đánh
buổi rong chơi
Cùng lũ bạn qua sông
bơi bì bõm
Tối tắt đèn săn vài
con đom đóm
Kéo ra đồng chạy nhảy
tắm mưa giông.
Con nhớ lắm! Mẹ có
nhớ con không?
Con sẽ về thỏa chờ
mong mẹ nhé!
Về ôm mẹ con thì thầm
khe khẽ
Mẹ đây rồi, dâu bể
sánh cùng ai.
Ơn cha mẹ như nắng sớm
ban mai
Là trời biển... bờ
cát dài vô tận
Khi ra đi, ai không
từng bịn rịn?
Chẳng muốn rời, nơi
chín mọng yêu thương.
LỜI RU CỦA MẸ
Đêm hè trăng vít ngọn
tre
Ao quê soi bóng chân
đê đường làng
Lời ru của mẹ chiều
sang
Hoàng hôn đỏ chín
con mang vào đời.
À ơi! Trầu thắm nhờ
vôi
Ai về gánh mẹ một thời
hiếu ân
Chợ đời mẹ bán bình
dân
Bó rau, mớ cá... trầm
luân tháng ngày.
Bồ kết gội mái tóc
mây!
Bàn tay mẹ vuốt vai
gầy con thơ.
Đông về lạnh cả giấc
mơ
Cọng rơm bao bố lững
lờ rèm thưa.
Bát cơm lót dạ xế
trưa
Chân cao chân thấp
cày bừa đồng xa
Mẹ đi cho kịp người
ta
Sợ cha lẻ bóng... sẽ
là không công.
Dù nghèo cha mẹ vẫn
mong,
Ấm êm vợ mãi bên chồng
sớm hôm
Lời ru con đã lớn
khôn
Mà sao bé bỏng trong
lòng mẹ tôi.
TÌM VỀ KÍ ỨC NGÀY XƯA
Con tìm về kí ức xưa
Vết thời gian phủ
gió mưa bậc thềm.
Mẹ ngồi giặt áo
trong đêm
Tường loang ủ mốc muỗi
rền vo ve.
Dế rên réo rắt sau
hè
Thạch sùng tặc lưỡi
hát bè nỉ non.
Cha còn viết những ước
mong
Cho con bay bổng trời
hồng tương lai.
Bóng trăng rơi xuống
vườn nhài
Chị đang chải tóc mượt
dài thướt tha.
Bếp than tí tách lửa
hoa
Bánh đa nướng vội
tách trà nhâm nhi.
Con tìm về thuở biết
đi
Bi bô tập nói... môi
mi rạng ngời.
Tuổi thơ con mãi
rong chơi
Nếp nhăn đan kín rả
rời sức cha.
Vai gầy áo mẹ nhạt
nhòa
Tìm về kí ức lệ hòa
xa xưa.
NHỚ VÒNG TAY MẸ
Ban sơ tuổi mộng như
trăng
Mẹ ta khâu vá tơ tằm
mấy thu
Hôm qua còn rõ lời
ru
Mà nay đã khuất
sương mù mưa giăng.
Nhớ sao hơi ấm mẹ nằm
Giấc mơ mẹ vẫn âm thầm
dệt tơ
Nhà ta xưa liếp
tranh hờ
Con phèn cũng rét ngồi
chờ bếp than.
Ngày đông héo hắt
đèn vàng
Co ro gió sốc qua
màn vải thưa
Thương ôi... những
buổi chiều mưa
Mẹ thường chạy chợ
lo vừa đủ no.
Bao năm xuôi ngược
thân cò
Mong con khôn lớn,
lúc già nương thân
Vòng tay mẹ vẫn ân cần
Ôm con những lúc lỡ
lầm sa cơ.
Đêm nay con nhớ vô bờ
Ánh mắt tha thiết
đang chờ đợi con
Thời gian xa mẹ héo
hon
Buổi vô thường gọi...
mỏi mòn nhớ thương.
N.H
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét