Chùm thơ Nguyễn Hằng - NGỌN ĐÈN THƠ

TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2025

demo-image

Chùm thơ Nguyễn Hằng

EM ĐỢI MÃI CUỐI CÙNG ANH KHÔNG ĐẾN, NẾU MỘT NGÀY LỠ ANH HẾT THƯƠNG EM & DÒNG CHẢY THỜI GIAN

Thơ Hằng rất buồn. Chị “vận” cho mình cái trôi trữ tình hay đúng hơn là “thất tình”. Qua góc nhìn đó, chị tâm sự với cuộc đời những nỗi thương nhớ, mong chờ, cô đơn từ “đáy con tim”...

ng%20h%E1%BA%B1ng


EM ĐỢI MÃI CUỐI CÙNG ANH KHÔNG ĐẾN

 

Em đợi mãi mong nghe lời anh nói

Đợi chiều rơi bên song cửa đóng rồi

Và cuối cùng nỗi e dè cũng vội

Buổi mong chờ, thôi đã biết dững dưng

 

Em đợi mãi mơ một lần thương mến

Bến tương tư anh ghé đến trong đời

Lau dùm em mấy giọt lệ tuôn rơi

Trao hạnh phúc đã ngủ vùi nửa kiếp

 

Anh đến chưa? hay còn trong diễm tuyệt

Đang đắm say mùi nhung gấm ái tình

Lời hẹn thề anh giữ trọn chứng minh

Cho vợ đẹp cho con xinh anh hỡi!

 

Em đợi mãi, chắc gì anh sẽ tới

Bỏ mình em mê muội với lỗi lầm

Anh đùa vui vì thiếu vắng bước chân

Chỉ trốn chạy khi vài lần hụt hẫng

 

Em đợi mãi, cuối cùng anh xa vắng!

Nhốt tim em vào hoang lạnh kiệt cùng

Tim bơ vơ chết đuối giữa mông lung

Em đợi mãi, cuối cùng anh không đến

 

NẾU MỘT NGÀY LỠ ANH HẾT THƯƠNG EM

 

Nếu một ngày lỡ anh hết thương em

Em trở về... lau rèm mi ứa lệ!

Khi Xa anh em sẽ buồn như thế

Bởi yêu rồi... em đâu dể lãng quên

 

Lời thề xưa anh đã hứa trong đêm

Từng thốt lên rằng yêu hoài yêu mãi

Em sợ lắm... tình duyên mình khép lại

Hai tâm hồn sẽ hoang dại cô đơn.

 

Có ngày đó... em lại khóc nhiều hơn

Vì nhớ anh... nên oán hờn số phận

Mỗi phút giây nghĩ về anh ngơ ngẩn

Rồi buồn phiền giận dỗi mãi không thôi

 

Em yêu nhiều... nên tim cứ bồi hồi

Môi anh cười... khắc sâu vào trí nhớ

Cách xa anh... lòng em đau rạn vỡ

Xin Anh đừng... có ngày lỡ hết thương.

 

DÒNG CHẢY THỜI GIAN

 

Tháng tư mây trắng nắng vàng

Bên kia ngọn gió mênh mang u sầu

Ve đàn lột xác đêm thâu

Sớm mai cất tiếng trong màu lá xanh

 

Đất trời khoe áo thiên thanh

Cho người khoe những chân thành yêu thương!

Một đời dài ngắn, luyến vương

Tình trao chẳng thể đo lường bao lâu?

 

Hôm nay còn vẫn đậm sâu

Chắc gì hôm nữa hôm sau mặn nồng?

Bây giờ cười nói ngóng trông

Ngày trôi còn giữ được không... ngọt ngào?

 

Tháng tư nắng đã lên cao

Bên kia còn những dạt dào ước mong!

Hay là lòng tựa dòng sông?

Cuốn xa hẹn hứa tơ hồng đẹp tươi. 

N.H

bi%E1%BB%83n


 

Không có nhận xét nào:

Trang

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *