V.C.T
(Nhà thơ Văn Công Toàn (áo tím) và Đặng Văn Sử)
NHỚ
Trời đổ cơn mưa vùi bất chợt
Lá vàng ướt sũng mùa thu xưa
Tôi về nhớ biển chiều trở lại
Có dáng ai chờ sau bóng mưa?
*************************
MÙA THU ĐI VỀ PHÍA BIỂN
Mái đình xưa ngói ngả màu rêu
Con rồng chầu hàm râu lấp loá
Về phía biển mùa thu nắng tõa
Gió đưa trăng lay nụ hoa tình!
Mùa thu về phía biển xa xăm
Có một làng quê miền di sản
Cả giọng nói nụ cười vóc dáng
Biết tìm mô xứ sở buổi đầu?
Ta cùng về phía biển tìm nhau
Ai mang cả mùa thu ban tặng
Nơi đất ở bao đời xa lắm
Vẫn bên ta vằng vặc tâm hồn
Mùa thu về phía biển gần hơn
Nét trầm tư bạn bè yêu dấu
Xin giữ lại chút gì đau đáu
Mây ngàn bay rớt giọt nao lòng!
Mặt trời lên phía biển mênh mông ...
*****************************
KHÚC HÁT LÀNG QUÊ
Nếu buổi chiều không ai hát ru
Nếu trời thu không rơi vàng sợi nắng
Nếu trên sông con đò vắng
Nếu em không cười khi ta đến đây?
Chiều nay nghe mẹ hát ru mà như say
Mùa thu lung linh trên biển vàng sóng vỗ
Thuyền kéo lưới ra khơi gió lộng mây ngàn
Bè bạn gặp nhau nâng ly mừng hào sảng ...
Miền quê nầy đã gắn vào di sản
Nét văn hoá đặc trưng soi tỏ ngọn nguồn
Khu ba - Năm Vinh: Hưng - Giang - Mỹ - Hải - Hiền
Mỹ Lợi tiếng tăm giọng nói không lẫn vào đâu được!
Người đi xa thương nhớ làng quê
Người ở lại đón tình thân hội ngộ
Con đường thẳng nếp nhà, ô tô vào lối ngõ
Những cô gái điệu đà liếc mắt tơ vương ...
Tôi về đây tìm khúc hát yêu thương
Chàng nhạc sĩ tìm nốt trầm nốt bổng
Anh làm thơ tìm cây đời nhựa sống
Sóng dạt dào vồ vập bãi triều dâng!
Vinh Mỹ không xa
Mỹ Lợi càng gần
Khúc hát làng quê
Thanh âm diệu vợi...
V.C.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét