Tiễn tháng ba cơn gió lạnh vô tình
Thả nỗi nhớ đi hoang cho lòng ai chùng xuống
(Tác giả đứng phía bên phải)
MÙA TRỞ MẶT
Ơ kìa mùa trở mặt
Dỗi hờn gì mà khóc ướt tháng ba
Nắng rám mặt đường chẻ đôi ngã tư năm ấy
Mà hôm nay mưa xối xả như là
Duỗi mùa xuân dài thêm chút nữa
Níu thời gian bằng cơn rét ngọt về
Nhưng mùa hạ hồn nhiên phác bản thảo
Búp phượng lập loè và khản đặc tiếng ve
Mùa lưu luyến nên nhớ thương mắc cạn
Hương bưởi thơm còn vương vấn bên thềm
Mai sót lại đôi chùm vàng tha thiết
Sớm trong vườn còn chếnh choáng sương loang
Lá thư viết chưa kịp trao người nhớ
Mùa thương em nên mặc sức níu ghì
Sao thắng nổi mẹ thời gian hà khắc
Nên trút cạn lòng mình tiễn tháng ba đi
TIỄN
THÁNG BA
Tiễn tháng ba cơn gió lạnh vô tình
Thả nỗi nhớ đi hoang cho lòng ai chùng xuống
Phố luyến mùa đốt chiều bằng giàn bông giấy tím
Man mác một góc trời
Tiễn tháng ba Sấu hờn dỗi cong môi
Tự kỉ dửng dưng giữa tinh tươm nắng mới
Người ta xanh đến kiệt cùng - mình vàng phai muôn lối
Rụng đến xót xa
Xoan chung tình ở lại tháng ba
Rã chút tím dại khờ rồi rạc mình khánh kiệt
Mai cuối vụ đi hết mùa xuân tươm tất
Vàng thiết tha
Vạt gió chướng phải lòng tháng ba
Nên lưu trú bên giàn hoa giấy
Phả cái rét níu mùa xuân ở lại
Nhưng đâu kịp nữa rồi phượng đã đơm bông
Tháng ba đi rồi anh có tiếc hay không?
Thời gian có chờ ai đâu mà đắn đo suy nghĩ
Ve đã khản giọng gọi hè về thắp lửa
Anh còn nghi ngại gì mà chưa ngỏ lời yêu???
MẸ
Chưa một lần mẹ mang giày cao gót
Mặc áo hoa hay đi tiệm gội đầu
Trong bữa cơm chọn ngồi cạnh đĩa rau
Chút thịt cá nhường con đang tuổi lớn
Chưa một lần xếp lo toan bận rộn
Nghĩ cho mình dẫu ốm nặng mẹ ơi
Tuy nhức đau vẫn gắng nở nụ cười
Tươm tất việc như đã thành mặc định
Thời gian vẽ nếp nhăn nhuộm tóc mẹ bạc trắng
Vẫn chưa lần tròn giấc ngủ bình yên
Đêm trăn trở thương con rồi thương cháu
Nghiêng bên nào cũng đau đáu mỏi mòn
Bàn tay sạm tạc hình hài cơ cực
Gót chân khô điêu khắc những nhọc nhằn
Tấm lưng gầy theo năm tháng vít cong
Cho con được đẹp xinh khoe dáng ngọc
Để hôm nay chạm lo toan tất bật
Con loay hoay ướm thử bước chân mòn
Mới thấu đời phận làm mẹ gian nan
Bao thua thiệt dành riêng mình tất cả
Con làm mẹ mới hiểu hơn về mẹ
Con chăm con thấu cảnh mẹ chăm con
Có kịp đâu tuổi mẹ đã khuyết mòn
Chưa báo hiếu khi mình còn dâu bể
Lại khờ khạo ước mình là con trẻ
Cứ loanh quanh chân mẹ để được thương
Giận thời gian làm mình phải lớn khôn
Ướp mắt mẹ với muôn vàn vị chát
Để hôm nay như cánh chim lưu lạc
Con tìm về rũ rượi một chiều mưa
Nép cánh mỏi trong lòng mẹ, lạ chưa
Bao mệt mỏi biến tan như phép lạ
GV trường THCS TT Khe Tre - Phú Lộc - TP Huế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét