Nhà thơ HOÀNG CÔNG HẢO
Sinh năm: Ất Mùi
Nguyên quán: Thừa Thiên Huế
Hiện sống: Tam Kỳ, Đà Nẵng
---
Một số tập sách đã xuất bản:
- Đi tìm khoảng lặng (Thơ, NXB Thuận Hóa - 2005)
- Điềm nhiên cỏ (NXB Đà Nẵng - 2010)
- Xoay vần theo con chữ (Thơ, NXB Văn Học - 2013)
- Nghêu ngao cùng lục bát (Thơ, NXB Hội Nhà Văn - 2016)
- Hồn cố hương (Thơ, NXB Hội Nhà Văn - 2019)
NGẪU CẢM
Những nỗi buồn
làm sao gọi tên
Cứ dồn lên ngày
càng đặc quánh
Chẳng bao giờ
có thể nguôi quên
Những niềm vui
chia thành từng mảnh
Không đủ làm cuộc
sống bình yên
Xứ sở này quá
nhiều bất hạnh
Ta mong qua hóa
giải ưu phiền
Sao mắt còn vẫn
còn ghẻ lạnh
Ngỡ nhất thời
nay hóa lưu niên
Dân tộc ơi...
bao giờ cất cánh
Cùng đồng bào hội
ngộ đoàn viên
Lấy tình yêu kết
thành sức mạnh.
LAN MAN
Cứ thảnh thơi
như chưa hề bận rộn
Cứ dại khờ như
chưa thể khôn ngoan
Cứ hồn nhiên
như chưa biết lo toan
Mình tự nhủ chắc
thần tiên lắm nhỉ
Đời ít kẻ tri
âm tri kỷ
Đời lắm người
làm hiền đệ hiền huynh
Đời trống trênh
chẳng có lúc yên bình
Mình tự hỏi sao
lạ lùng đến thế
Được làm người
quả thật không dễ
Được làm người
sá kể khổ đau
Được làm người
mãi đến kiếp sau
Mình tự thấy gì
vui hơn nữa!
TRẦM TƯ NOEL
Con người vẫn
nguyện cầu Thiên Chúa
Khắp mọi nơi
trên trái đất này
Cho yên vui
công trường đồng lúa
Mong thanh bình
sông núi cỏ cây
Con người vẫn
nguyện cầu Thiên Chúa
Chung một mùa lễ
hội Giáng Sinh
Cùng hân hoang
hoa đèn rực rỡ
Hát Thánh ca ấm
áp nghĩa tình.
Con người vẫn
nguyện cầu Thiên Chúa
Sao tai ương cứ
đổ xuống đời
bom vẫn rơi và
súng vẫn nổ
Thiên tai dịch
bệnh chẳng hề vơi
Con người vẫn
nguyện cầu Thiên Chúa
Sao còn phân
ranh giới: bạn - thù
Sao khởi thủy
nói cười đao búa
Để lo ngày tận
thế mãi ru!
Con người vẫn
nguyện cầu Thiên Chúa
Sức mạnh nào cứu
rỗi chúng ta
Để trần gian trở
thành đất hưa
Chỉ tình yêu đồng
loại mới là...
Hoàng Công Hảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét