ĐIỀU THƠ KHÔNG THỂ GỌI TÊN
em về trong tiếng chìa vôi
màu thương yêu chọn vườn tôi mọc mầm
nắng xa, ngày đã hương cầm
mưa gieo từng nụ say thầm cõi quên
điều thơ không thể gọi tên
đằm trong sóng nhớ độ bền trói chân
yêu người, dìm hết độ ngân
buồng tim cằn cỗi vào thân nhiệt mùa
trót xanh vì những câu đùa
màu vô ưu cũng thêu thùa dặm lăn
đã đành bóng nhớ di căn
ngọt mơ ngày cội ăn năn trổ bền
điều thơ không thể gọi tên
sầu vô ngôn trổ nhàu trên ngọn mù
tôi từng vay vốn mùa thu
đầu tư di sản đặc thù của đêm
nỗi buồn lồng tiếng rất êm
niềm vui đài các bên thềm chiêm bao
ánh trăng vấp bậu cửa, nhào
nguyệt thầm khúc xạ hư hao bậc thềm
mắt chiều ngộ nhận chân đêm
hoàng hôn mất chức năng kềm trăng lên
điều thơ không thể gọi tên
buồn vui dìu dắt nhau trên nẻo tình
mưa chiều ướt ngọn bình minh
áo qua phố hẹn, lập trình gió xa…
Houston, 06.09.2025
Đ. T- BTT
Về lại Trang thơ Đặng Toản
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét