Chùm
thơ sau của Hồng Phúc đan xen hoài
niệm, triết lý và tự trào. Nếu như "Khúc cảm thu" man mác buồn, gợi
nhớ cố nhân giữa sắc thu. "Tự khúc giao mùa" suy ngẫm về tình yêu, thời
gian, và sự đổi thay thì "Thơ tôi" dí dỏm mà thấm thía, bộc lộ cô đơn
và niềm tin vào thi ca.
Trân trọng giới thiệu đến bạn đọc.
| Hình ảnh copy ở trang face Hồng Phúc |
KHÚC CẢM THU
Chiều nay mưa gió sụt sùi
Lập Thu vào tiết ngập ngời mây trôi
Xót lòng từ buổi chia phôi
Thu vàng mấy độ lá rơi mấy lần!
*
Nghĩ gì người ở xa phương
Chén thu đã cạn còn vương chén tình
Sông thu mây nước bồng bềnh
Thuyền trôi xa bến rập rình bóng chim
*
Ta về ẩn xứ tháp Chăm
Nghe đời khắc khoải tình thăm thẳm sầu
Xót xa bao cuộc bể dâu
Tháp ơi có biết nỗi đau nhân tình?
*
Chiều nay mưa ướt sân đình
Mây trôi bàng bạc gọi tình người xa
Cố nhân cách trở quan hà
Tình quê còn giữ thiết tha trọn tình?
TỰ KHÚC GIAO MÙA
Có người cho rằng:
Người đàn ông để quên đi người mình yêu thường khoảng ba
năm
Còn người nữ để quên đi người mình yêu chỉ khi nào có người
yêu mới
Ta chợt nảy ra lấy thước đo cuộc tình của ta và họ
Về độ dài thời gian (!)
*
Khi xa nhau có người mất ăn, mất ngủ
Những thiên tình sử
Vị đế vương xưa đem giang sơn đổi lấy cuộc tình
Đâu hẳn người ta ngây dại
Chọn chữ Tình quên cả nhân thân!
Còn em và ta thì sao?
Nhìn mây trôi sẽ rõ
Tím, hồng, bàng bạc đổi theo mùa
Nhìn hoa mà thương phận mình một kiếp
Nhìn trăng khi tròn khi khuyết
Khi mờ khi tỏ, lung linh
Nhìn đời tự thán nỗi vô minh!
*
Người đến rồi đi như cơn gió thoảng
Bao đêm hoài vọng ánh sao băng
Ta bầu bạn với từng con chữ
Ngôn tình nào dịu cơn khát chiều say
Sắp vào thu trông lá rừng đã tím
Mây lang thang về cuối nẻo trời xa
Nắng rơi nhẹ trên chùm hoa phượng vĩ
Ta và em cùng trổi khúc giao mùa!
THƠ TÔI
Viết xong một bài thơ hay
Tôi phải tốn nhiều mồ hôi nước mắt
Để nhận được nụ cười của ai đó
Với lòng mãn nguyện
Thế là tôi được tăng tuổi thọ
*
Đọc được bài thơ hay của bạn
Tôi thấy vốn liếng mình tăng lên
Lãi được rút ra ở những Tứ thơ mới
Thế là tôi được thêm tuổi thọ
*
Bạn đọc thả cho tôi một tim
Chưa biết thật tình hay giả dối
Thế là hồn tôi nhảy nhót
Tuổi thọ đến gõ cửa tôi
*
Bầu bạn nhắn tin
Gửi tặng tôi cành hồng
Với chiếc môi đỏ hỏn
Thế là đêm ấy tôi mất ngủ
*
Xem những vỡ tuồng
Những phim truyền hình dài tập
Tim tôi thường hay thắt lại
Nước mắt cạn dần, từ vai chính diện lấy đi
*
Có lúc thấy mình cô đơn, vô nghĩa
Đối diện bao mặt nạ người
Bỗng nhiên tôi trở thành nhà từ thiện
Và cứ thế
Thơ tôi hóa thân thành một nhà tu!
Bình An, ngày
8/8/2025
H.P
| Hình ảnh copy ở trang face Hồng Phúc |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét