Thà như sóng vỗ ngoài khơi
Thà như là chiếc nón cời bên nhau
Thà như khay đựng cau trầu
Trăm năm còn mãi là câu ân tình.
THÀ
NHƯ
Thà như những giọt mưa ngâu
Thà như sỏi đá với bầu rượu cay
Thà trôi như kiếp lưu đày
Thà như viễn xứ ngàn mây giang đầu
Thà như cởi hết con đau
Thà cho năm tháng bạc màu thế nhân
Thà cho còn lại phong trần
Thà như chuông nguyện còn ngân bên đời
Thà như sóng vỗ ngoài khơi
Thà như là chiếc nón cời bên nhau
Thà như khay đựng cau trầu
Trăm năm còn mãi là câu ân tình.
GIỌT
THIÊN THU
Ta cuộn mình ẩn tu trong phế tích
Ngày cần lao tan chảy giữa u mê
Bến trầm luân như nợ đời réo gọi
Hắt tiếng cười khô héo buổi đông về
Ta vắt kiệt mùa chơi trong sóng vỗ
Còn lung linh ngọn nến đỏ đời mình
Men rượu cháy vàng đêm lời thánh thiện
Gió đã bao dung bay giữa lời kinh
Vết trần lăn xoáy mòn đêm say tỉnh
Bóng quê nhà thương nhớ lá thu bay
Em lãng đãng chiều xưa, năm tháng cũ
Giọt thiên thu rụng xuống bóng trang đài.
DẤU MÙA XƯA
Trả kiếm cung, ta
về nơi quán trọ
Rượu sông hồ men
cháy một mùa say
Ngày lữ thứ rong
rêu đời bất bạt
Gió phong ba thấm
lạnh kiếp lưu đày
Ta vẫn hát nghêu
ngao câu du thử
Bóng mẹ già lận đận
gió heo may
Chưa trả nổi một
ngày cưu mang nặng
Nắng hoàng hôn đã
xế buổi đông hành
Trả kiếm cung ta về
vui với rượu
Thấm mồ hôi cha giọt
xuống lưng ngày
Thuở long đong chịu
dãi dầu muôn ngả
Khói chiều hôm quạnh
vắng bóng quê nhà
Ta cố cựu trăm năm
chờ viễn xứ
Câu thơ buồn ứa lệ
buổi tàn phai
Trăng cúi xuống rụng
rơi năm tháng cũ
Dấu mùa xưa còn lại
một hình hài
L.Đ.T
(Trích từ tập "Cõi Sắc Không")
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét