Từ nhan đề của tập truyện, “Nắng” đã có hiệu ứng, đã lan tỏa đó đây, đã ấm áp vào lòng người. Nắng làm phép ẩn dụ gợi mở. Nắng làm mã QR lưu xuất dữ liệu...
1. Vài ý vụng theo
chiều ngang.
Đọc truyện ngắn Nguyễn Thị Duyên Sanh, ta bắt gặp đa chiều kích không thời gian: Có quá khứ, có hiện tại và cả dự báo trong tương lai; có thực, có mộng; có đời thường, không bình thường và cả bất bình thường trong đó. Có trang đời và cả trang mạng. Có không thời gian vũ trụ và cũng có không thời gian trong tâm tưởng, tâm hồn, tâm trí...
Trên cơ sở không thời gian đó, tác giả đặt nhân vật của
mình “vừa vặn”, đúng chỗ, đúng vị trí cần thiết để nhân vật của mình “đánh
cược” với cuộc đời, với số phận, cho nhân vật một cuộc hành trình để tạo ra
tầng nghĩa cho tác phẩm trước khi mọi thứ được nhập về với vô thủy vô chung.
Trong nhiều nhân vật của tập truyện “Vẫn còn Nắng trên đồi”, tuyến nhân vật nữ
làm chủ đạo, làm nhân vật chính và đa số. - Đây chính là chủ đề quan trọng và
thứ nhất của tập truyện vậy.
Đọc tập truyện còn cho bạn đọc nhận ra những chủ đề khác
nữa, như:
- Tính thời sự: Dịch bệnh (như trong truyện: Ngàn năm mây
trắng, Dưới hiên mưa...); những shipper đặc biệt (như nhân vật: Giêng...); sự
quy hoạch đất đai...
- Tính hiện thực rõ mồn một và đôi khi pha chút huyền ảo
(nhân vật: Khế...)
- Tính chất dân gian, tâm linh...
2. Vài ý theo chiều
dọc.
Tập truyện với 12 truyện ngắn, nói là ngắn nhưng cũng khá
dài; dài đủ dung lượng để cho nhân vật có số phận, có “đất dụng võ” để tạo nên
một cuộc đời có trước, có sau. Truyện chị như một tiểu thuyết nén chặt (ý của
Nhà văn Nguyễn Khắc Phê).
Nếu như “Ngàn năm mây trắng bay”, bà Lý đảm đang, nhiều đức
hi sinh kể cả hy sinh trong tình yêu (cho người em họ “mượn chồng” để kiếm con
vì tình thương và ơn nghĩa) thì nhân vật Giêng ở truyện “Dưới hiên mưa” hay
Xuyến ở truyện “Mẹ Xuyến” ... mang một gánh nặng gia đình và thiếu thốn: cha bỏ
đi, mẹ một mình, lấy chồng thì gặp chồng thờ ơ, con đau ốm và nghèo khó.
Ở truyện “Sinh nhật của Lin”, tác giả đặt ra câu hỏi cho
một thế hệ trẻ đối với quê hương và xứ sở. Truyện “Gió từ truông lao xao” là
một tình bạn đẹp, họ cùng tên nhưng đối nghịch về tính cách, hoàn cảnh nhưng
khi bạn “sa sút” thì họ lại níu lấy tay và nâng đỡ cho nhau. Truyện “Bà nội
người dưng” là cái kết ấm áp, hằn sâu nụ cười chói nắng... Và ở truyện ngắn
“Đêm nằm mơ mộc hương” là một giấc mơ đẹp, giấc mơ hồng, giấc mơ thánh nữ; thơm
mùi hoa mộc vườn xưa. Và truyện cuối cùng là tên của nhan đề truyện “Vẫn còn Nắng trên đồi”. Câu chuyện giàu
ý nghĩa nhân văn và kết thúc có hậu. Tôi thích nhất là truyện “Khế”, tên nhân
vật cũng là tên nhan đề truyện. Nàng sinh ra với khuôn mặt xấu xí và giọng nói
như vịt khàn nhưng qua thời gian lận đận với đời, nàng vẫn giữ tâm tính lương
thiện; chính vì đức tính ấy mà kết truyện nàng Khế đẹp ra và tác giả cho gặp
lại Thanh, một người bạn, người anh thành công và cái kết mở... Nếu như định
nghĩa truyện hay thì khó song nói biểu hiện truyện hay thì rất nhiều biểu hiện
và nhất định phải có tình tiết hay, khiến độc giả nhớ mãi. Truyện Khế là một
trong nhiều truyện đã như vậy.
3. Dư âm còn lại.

Xin chúc mừng và chân thành cảm ơn Nhà văn Nguyễn Thị Duyên Sanh đã viết. Trân
trọng giới thiệu với bạn đọc.
Đ.N.T.G
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét