Càng đi xa càng thương nhớ quê hương
Nhớ cổng làng chênh vênh bên lối nhỏ
Nhớ cây đề lá rơi nghiêng trong gió
Cha đã trồng khi con tuổi còn thơ.
Nhớ gốc đa già bên góc chợ bơ vơ
Dòng sông nhỏ uốn mình trong kí ức
Con đò chiều mặc bao dòng trong đục
Vẫn nhịp nhàng đưa đón khách sang sông.
Phiên chợ nghèo trong những buổi đầu đông
Ta ngồi nghe tiếng gió lùa se sắt
Gánh mỳ khô, trắng ngần trong mắt
Tuổi thơ ta gắn bó cũng từng nhiều.
Đứng bên cửa Đền bàn chân nhỏ phiêu diêu
Tâm thành kính hướng về Đức Mẹ
Xót thương con những tháng năm tuổi trẻ
Đã đa đoan gồng gánh biết bao lần.
Con đi về nơi phố thị dừng chân
Xa quê nghèo những lối mòn xưa cũ
Xa xóm Đình đã bao đêm không ngủ
Ngắm sao trời mơ ước chuyện xa xôi.
Con nhớ quê, nhớ mẹ. Mẹ ơi!
Nhớ cánh đồng vụ mùa lúa chín
Nhớ đàn trâu buổi chiều tà bịn rịn
Chẳng muốn về cứ gặng cỏ thung thăng.
Con nhớ dáng cha trong gió nhọc nhằn
Thương áo mẹ bạc màu vì mưa nắng
Giữa phố thị của những ngày thinh lặng
Lại thương quê nơi đó bao mong chờ.
D.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét