Chùm thơ Nguyễn Thị Xuân Mãn - NGỌN ĐÈN THƠ

TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

BÀI VIẾT ĐỌC NHIỀU

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2024

Chùm thơ Nguyễn Thị Xuân Mãn

        Đọc thơ Nguyễn Thị Xuân Mãn, bạn đọc được “hít hà” hương vị tình người, tình quê nồng thắm. Hương vị ấy “mang nặng cả trời thơ” vào hồn. Và, hồn hoá thành dòng sông để trôi. Trôi về biển hoà tan? Song trước khi vời vợi, dòng đã kịp gối đầu vào núi vững định để nương mạch nguồn; kịp trao đôi bờ những phù sa và ngóng vọng; kịp in bóng mây trời và phản chiều lân dòng nhật nguyệt… hay đôi lúc chỉ để một mái chèo vốc khua… “Sông ơi… cứ trôi đi mãi nhé/ Để ngày buồn… ta lại nhớ một dòng sông”. Hình tượng dòng sông cũng là dòng đời vậy. NGỌN ĐÈN THƠ xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của chị

DÒNG SÔNG THƯƠNG NHỚ

Thật ngọt ngào ngày nắng đẹp bên đời

Trời trong xanh mây trắng hoá bồng bềnh

Tia nắng mới xuyên qua ngàn lá thắm

Cho mặt trời rọi chiều một dòng sông

 

Dòng sông xanh dịu dàng mang nỗi nhớ

Cả nỗi lòng thương mến những ngày xưa

Bên dòng sông bao ước mơ gửi trọn

Cho sông hiền chở nặng những giấc mơ

 

Con sông nhỏ dòng nước trôi hờ hững

Sông êm đềm mang nặng cả trời thơ

Rồi đắm say sông trao lời hò hẹn

Để ngàn năm vang vọng tiếng đợi chờ

 

Sông ơi… cứ trôi đi mãi nhé

Để ngày buồn… ta lại nhớ một dòng sông


Ở MÃI LÒNG ANH…

Mùa Xuân hoa lá tươi màu

Đưa hương thơm ngát trao nhau nồng nàn

Nắng vàng gieo sợi tơ vàng

Lung linh nắng quái mơ màng mùa vui

 

Hạ về Sen thắm ngát tươi

Hoa thơm tinh khiết đua cười tỏa hương

Chờ cho phượng đỏ sân trường

Học trò gởi tiếng yêu thương ngập tràn

 

Để rồi lại đổi mùa sang

Thu vàng lộng lẩy sang trang cuộc đời

Lá vàng bay nhẹ muôn nơi

Dịu dàng gió thoảng như lời dịu êm

 

Hoàng hôn xế bóng êm đềm

Bình yên nhẹ thoảng bóng nghiêng cuộc đời

Thời gian cứ nhè nhẹ trôi

Mùa đông chợt đến bên đời cùng nhau

 

Thế là mùa vội qua mau

Bốn mùa thay đổi dưới bầu trời xanh

Những ngày những tháng mong manh

Còn em… ở mãi lòng anh bốn mùa

VÀ MÙA XUÂN MỚI SANG

Qua một mùa mưa gió

Trời xanh nắng vàng hanh

chắc trời đã quên lạnh

Để hôm nay ấm nồng

 

Những cánh đồng mênh mông

chờ đợi gió ngàn thổi…

Cùng mây trời trôi nổi

Gởi lòng giấc mơ hoa

 

Bầy chim trời bay xa

Hướng về miền đất mới

Quê hương là mặt trời

Trong con tim thiết tha

 

Con đường vắng hiền hoà

chờ đợi bước chân qua

Đang nhẹ nhàng bước vội

Đón niềm vui đất trời

 

Những bông hoa mỉm cười

Hé nụ lòng tươi thắm

Giữa gió ngàn say đắm

Mùi cỏ hoa mơ màng

 

Và mùa Xuân mới sang

Mang yêu thương dịu dàng

Gởi nụ cười như hoa

Trao tặng khắp mọi nhà.


NỖI BUỒN NHẸ TRÔI…

Ngày mới đến thời gian cùng mới đến

Thinh không buồn…mây trắng cũng nổi trôi

 

Một ngày trời xanh không còn màu xanh nữa

Mây đã gởi vào gió một nỗi buồn vời vợi

Đến bên tôi và bước nhẹ vào hồn

Cho thương nhớ… bồng bềnh như mây trời trôi nổi

 

Tôi nhỏ nhoi trước cơn buồn đến vội

Nhìn nỗi buồn vươn xa muôn ngàn vạn lối

Chút hồn đau tôi đem đón ánh mặt trời

Để bốn mùa vương vấn ánh trăng trôi

 

Ngày dần trôi ngày tháng cũng dần trôi

Những vui buồn xin làm giọt sương rơi

Rớt xuống đời… trên chiếc lá… nhẹ nhàng trôi.

N.T.X.M





Không có nhận xét nào:

Trang