Ngập ngừng rất nhẹ gót hài
Hoàng hôn buông phủ trên vai ngậm
buồn
Tháng Mười tròn ánh trăng buông
Câu thơ viết vội thả nguồn suối mê
Tóc mây vạt xõa ánh thề
Từ Em một độ vân vê áo tà
Lưng chừng nguyệt ánh rằm xa
Men hơi mùa cũ la đà thu phong
Lặng im hứng chút hương nồng
Cong queo chiếc lá bên song lưng
chiều
Lòng đêm ướt giọt hắt hiu
Vàng thu từ độ mĩ miều phai phôi
Rong rêu bám víu chỗ ngồi
Hứng mùa chiếc lá một tôi khóc cười
Bạc son thả mộng chơi vơi
Ướp lòng trầm mặc dịu vời mắt sâu
Vạt mềm sóng cỏ uốn nhàu
Bàn tay năm ngón mòn đau cả đời
Vo tròn một bóng trăng rơi
Mùi đêm cũ kĩ nghe vời vợi thương
Lối về nhặt nhớ miên trường
Heo may ngọn gió vấn vương qua miền
Vĩ cầm tình khúc Thụy Miên
Tháng Mười Em đó che nghiêng mặt
người...
H.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét