Rẻo cao thì mặc
Tím miên man đứng dáng núi chờ anh
Chon von bên ngày bóng toả mái rừng
Nơi anh ngày ấy hẹn hò và em đợi chờ...
HOA XOAN
Sớm sương óng ánh màu xám núi
Rơi nhẹ cánh mỏng lay lay chùm hoa xoay làn gió
Con đường rộn reo bản nhỏ
Hoa xoan nở tím đồi nương
lượn con dốc thoải
Tim tím trĩu thương như quẫy tấu quàng vai
Nhớ điều gì, xoè bàn tay rắn rỏi
Ghi dấu điều đất núi thay rừng mọc xanh lá
Mùa hoa xoan vẫn cũ
Hoa xoan
Chùm đau đáu nắng mưa
Bản người Dao nắng rười rượi đơm chồi
Đơm đơm óng tán lá thẳng hàng
Rừng lan truyền ngân vang bài ca giữ đất biên cương
câu ca cho gỗ quí dẻo dai từng thớ gỗ hoá đá
Gian lao vững chải vực ngàn
Quật cường, chịu thương, chịu khó
Mang vác gieo ươm tình yêu rừng cây đời người
Nhà sàn qua bao mùa mái lá hiu hiu
Bay bay cánh hoa xoan rắc đầy nhớ nhung
Lưng đèo rừng tầm vươn ngang dọc
Người dân bản làm nhà bằng gỗ xoan
Chắc nịch xà cột sàn lì phẳng
Trau chuốt từng thớ, đếm từng mùa hoa
Để dựng khí phách dải biên thuỳ
Mạch suối chảy xuôi
Rừng gỗ đi ngược
Người dân tộc Dao cheo leo ăn ở
Con dao quắm, cái thuổng cắm đất
Biết ơn đất màu cho rừng xanh
Hương xoan thăng hoa, triền ngô lên cờ
Rẻo cao thì mặc
Tím miên man đứng dáng núi chờ anh
Chon von bên ngày bóng toả mái rừng
Nơi anh ngày ấy hẹn hò và em đợi chờ...
Tình yêu màu hoa tím
Dồn rộn bước chân ạnh đi trấn giữ biên ải
Núi non trùng trùng thương đọng lòng em
Nỗi đợi chờ anh rộng dài ròng chảy khe suối
Khẽ vuốt cành hoa xoan lặng thầm
Trông lên bồn chồn mà muốn gửi hương sắc hoa xoan
Ngấn lòng của em
Cho anh niềm khấp khởi, vuột đá mềm chân cứng
Mặc kệ suối sâu nắng chói
Mùa kịp trỉa hạt nương
Lên cùng anh kết trái tim
Ghềnh thác đổ tráng lệ trắng loá
Trắng trong bóng dáng
in quầng mây bay
Vầng hoa soi tia mái lá quê nhà
Giấc mơ đậm lắm kể chuyện cổ tích!
Hoa xoan hứng thao thiết
Chờ ngóng cánh chim nghiêng chao nhung nhớ
Chờ anh, vách núi sương khói
Thiêng liêng biên cương
Trập trùng
Quê hương son sắt thuỷ chung
Mùa hoa đánh nhịp tím vô vàn rưng rưng.
TIẾNG ĐÀN GHI TA TRÊN ĐẢO TRƯỜNG SA LỚN
(Tặng Lê Viết Sơn - Cựu chiến binh đảo Trường Sa Lớn)
Xa nhà con dạo tiếng đàn
nhờ ngọn gió gửi tình thương về mẹ
tiếng đàn ghi ta tiếng biển du dương
Con sóng nhớ về mái trường ngày con đi học
nhớ bờ tre, ruộng mật
dòng mương trong, ngồi trên lưng trâu hát nghêu ngao
lay động những trưa hè yên tĩnh
Ở đảo Trường Sa, con dõi về mẹ
sóng gầm vuốt phím lớn lao
tiếng đàn cất lên, khung cửa mòn mẹ nhớ
Khúc ngân và lời thề lắng đọng
như vệt nắng đầu tiên
như đồng lúa chín vàng
thức hạt sương mai và tiếng chim vườn mẹ
Đảo rộng dài ngọn gió
lộng lẫy khơi xa, tiếng ghi ta
hướng về nơi bãi cát vàng lung linh biển sáng
biển luyến láy con sóng trắng, con sóng xanh
nơi con tàu đồng đội và chim hải âu mải miết
tạc giữa trời dáng của quê hương
Trầm rung này con gửi về bên mẹ.
N.Đ. S
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét