BẮT ĐỀN THÁNG BA
Nguyễn
Thị Nam
Rồi cũng kết thúc
Những màn mưa quyền lực
Mùa đông thu quân
Đánh rơi sợi rét
Nên đôi lúc trở mình tháng ba chênh chao
Nắng nhảy múa trên phiến lá non
Đánh đu lời chào
Xuân chín mọng căng tròn từng góc phố
Tán bàng sau trận mạc trút cạn màu đỏ
Lại kiệt cùng xanh như chưa từng
Ngọn gió đi hoang hôm nay cũng biết thẹn thùng
Cuộn tròn mình trong nồng nàn hương bưởi
Cô bé nhà bên mắt tròn xoe bối rối
Gỡ tuổi thơ trên bím tóc đuôi gà
Vạt cải bên sông giữ lời hẹn tháng ba
Nên rạc mình trổ vàng tha thiết
Con đò gác nỗi buồn ruỗng mục
Cầu xây đã lâu mà chưa thấy em về?!
Ta một kẻ ngang tàng từ ngày em đi
Chẳng hiểu nổi lòng mình mỗi độ tháng ba về cứa vào vết cắt
Ngửa mặt lên trời vạch toang lồng ngực
Chỗ này, chỗ này và cả chỗ này đều đau!
N.T.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét