thả ra và níu lại
vòm xanh mở cửa lối vào tim.
cung đê cỏ nội hương thơm luyến
hai vec-tơ dời... hẹn chờ duyên.
quê mướn tình quê, phố vay phố
trả nợ cơm đời, áo quật quay.
em đã thu dây ngày bão nổi
tôi lạc nghìn chiều mịt mù bay.
TRANG VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
Tác giả: NĐT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét